
-
1 Bất đồng thông thường.
– Làm ngơ. Nghĩ về điều thú vị gì khác.
– Tự nhủ với bản thân rằng đây là một cơ hội để trẻ học được kinh nghiệm quan trọng về cách giải quyết xung đột.
-
2 Tình huống bắt đầu căng thẳng. Có thể cần sự can thiệp của người lớn.
– Thừa nhận sự tức giận của trẻ: “Hình như hai con đang bực mình với nhau!”.
– Xác lập quan điểm của mỗi bên: “Ồ, Mai. Con muốn giữ chú mèo này vì nó vừa mới leo lên tay con hả? Còn Hùng, con nghĩ là đã đến lượt con chơi với chú mèo phải không?”.
– Mô tả vấn đề với tinh thần tôn trọng: “Chà, điều này thật sự khó đây. Chỉ có một chú mèo mà có đến hai đứa trẻ”.
– Thể hiện là mình tin vào khả năng giải quyết của trẻ: “Ba/mẹ biết là hai con có thể giải quyết chuyện này sao cho công bằng nhất – và làm sao ổn cho cả chú mèo này nữa”.
-
3 Tình huống có thể nguy hiểm.
– Dò hỏi: Đây là đánh nhau chơi hay thật vậy?
– Đưa ra quy luật trong gia đình: Đánh nhau chơi thì được còn đánh nhau thật thì không được. Phải dừng ngay lại, nếu điều này không phải là trò đùa của hai trẻ.
-
4 Tình huống hoàn toàn nguy hiểm. Cần có sự can thiệp của người lớn.
– Mô tả lại những gì cha mẹ thấy: “Ba/Mẹ thấy hai con rất giận dữ với nhau và sắp làm hại nhau”.
– Tách bọn trẻ ra: “Bây giờ chơi với nhau không còn an toàn nữa. Hai con cần bình tĩnh lại. Mỗi người đi vào phòng của mình ngay!”.